[Truyện ngắn] EM HỨA SẼ ĐỂ ANH MỈM CƯỜI!
EM HỨA SẼ ĐỂ ANH MỈM CƯỜI Hải chở cô đến một nhà hàng trên tầng thượng của một cao ốc ngay quận nhất. Những ngày cuối tháng ba thời tiết khá oi bức. “Việc ngồi trên cao thưởng thức bữa tối với những làn gió dịu mát là lựa chọn hoàn hảo vào lúc này”, Hải nghĩ. Hải nắm tay cô thật chặt dắt qua từng lối hành lang bước vào sảnh nhà hàng, đôi bàn tay anh tỏa ra hơi ấm nhẹ nhàng giúp lòng cô cảm thấy bình yên. - Sao hôm nay chỗ này vắng vậy anh? - Anh không biết nữa. Hải cười bí hiểm rồi nói tiếp: - Mình ngồi ở đây nhé? Hải chọn một góc bàn ngay sát lan can, từ góc này nhìn xuống có thể quan sát toàn bộ thành phố thu nhỏ với lung linh chấm màu của ánh đèn. Dưới tòa nhà là con phố đi bộ với rất nhiều người đang qua lại, trên cao nhìn xuống như đàn kiến đang nối đuôi nhau. Anh phục vụ với đồng phục đen kỳ bí nhưng thanh lịch tiến đến bên họ, với giọng nói trầm và rất lịch sự: - Mời anh chị chọn món. Hải quay sang cô: - Em dùng món này nhé? Vừa nói Hải vừa chỉ tay vào menu, cô khẽ gật đầu